Có một “nghịch lí anh em sinh đôi” của việc làm người. Đầu tiên, không ai có thể sống cuộc đời của bạn thay bạn - không ai có thể đối diện với những điều bạn cảm thấy - và không ai có thể làm điều đó một mình. Thứ hai, khi sống cuộc đời của mình, ta tồn tại để yêu và để mất mát. Không ai biết tại sao. Đơn giản chỉ là vậy thôi