Nhiêu người biết đến là giảng viên toán trường Đại học Kinh tế, hơn là một người thích làm thơ. Càng ít người biết, anh là tác giả của một số truyện ngắn. Với tập truyện này, chúng ta có thể gặp anh như một người có duyên nợ với văn chương.
Những năm tháng sống trong quân đội, gần 20 năm đứng trên giảng đường... anh luôn tự nhận mình là người mắc nợ. Nợ cuộc sống, nợ đồng đội, nợ bạn bè, nợ học sinh, sinh viên... Những qui tắc, nguyên lý và công thức toán học không đủ để anh giãi bày những suy nghĩ của mình về cuộc sống, về những món nợ đời anh đã vương mang...
Anh đã mượn những trang sách để phơi bày một phần "gan ruột" của mình "Nếu không tha thiết yêu thương người thì làm sao anh viết nổi những dòng như thế". Có lẽ anh đã biết yêu người một cách tha thiết. Đôi khi chúng ta bắt gặp ở anh một chút gì đó giống như là ảo tưởng: "Có người cố tình lầm lẫn lá là hoa. Nên hạnh phúc vì đời nhiều hoa
quá". Đôi khi là lời an ủi ngộ nghĩnh: "Chuyện đời thường, vẫn thường bất trắc. Điều trớ trêu, nghĩ cũng thường thôi".
Những truyện ngắn trong tập sách này như lời tự sự của anh về cuộc đời. Ấn sau những lý luận và triết lý là tâm huyết của anh gỏi đến mọi người về "cái tình". Anh đã khắc họa những
nhân vật với một cung cách giản đơn và sâu sắc.