Từ trước khi chào đời cho đến những năm đầu đời, những trải nghiệm của chúng ta về thế giới, về cha mẹ đã hình thành nên con người chúng ta theo những cách mà bản thân chúng ta không hiểu được. Khi còn nhỏ, não của chúng ta chưa phát triển đầy đủ để hiểu những trải nghiệm đầu đời, bởi vậy những trải nghiệm đó trở thành những ký ức vô thức, không được giải đáp. Khi trở thành người lớn, một số phản ứng của chúng ta trước những tình huống và những sự kiện là những phản ứng đối với một quá khứ không còn tồn tại nữa. Chúng trở thành những phản xạ bảo vệ tự động cản trở chúng ta đạt được những gì chúng ta thực sự muốn.